Giang Vũ Phi không hiểu hỏi: "Mục đích gì?"
“Chẳng trách lúc trước cậu ấy yên tâm chuyển nhượng cổ phần công ty cho ông, có lẽ cũng bởi vì cậu ấy đã sớm ký giấy chuyển nhượng cổ phần công ty thứ nhất. Nếu ông giữ chữ tín giao cổ phần cháu lúc cháu trưởng thành thì giấy chuyển nhượng thứ nhất sẽ không có hiệu lực. Nếu như ông không đưa cho cháu thì lúc cháu có được giấy chuyển nhượng thứ nhất, cháu có thể cầm nó đi kiện ông… Ha ha, Vũ Phi, ba cháu quả nhiên không đơn giản, cậu ấy cũng không tín nhiệm ông một cách mù quáng."
"Ý ông nói là, giấy chuyển nhượng cổ phần công ty thứ nhất thật sự tồn tại?" Giang Vũ Phi hỏi lại.
Nguyễn An Quốc chắc chắn gật đầu: "Tồn tại, nếu ông không đoán sai, bên trên ghi rất rõ ràng, sau khi cháu thành niên mới có thể kế thừa. Chỉ là không biết ba cháu cất giấy chuyển nhượng ở chỗ nào." Ngừng lại, ông lại nói: "Tiêu Tử Bân đã biết chuyện này, vậy hắn ta có biết giấy chuyển nhượng để ở chỗ nào không?"
"Cháu không biết nữa, cháu sẽ đến hỏi ông ta."
Giang Vũ Phi nghe Nguyễn An Quốc phân tích, trong lòng chẳng những không vui, mà ngược lại càng thêm mờ mịt. Nếu như ông thật sự không biết giấy chuyển nhượng thứ nhất tồn tại, suy đoán kia của Tiêu Tử Bân sẽ không thành lập.
Ông thực sự chỉ đơn giản hy vọng Nguyễn gia mãi mãi vững mạnh nên mới gạt cô chuyện cổ phần công ty sao?
Ba mẹ của cô, ông thật sự không hãm hại họ?
"Ông nội..." Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576482/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.