“Em làm rất chuẩn xác, không có sai. Không tin lời em nói thì em làm lại một lần nữa.”
Nguyễn Thiên Lăng vô cùng đồng ý: “Đi thôi, thử thêm một lần nữa... Không được, anh với em cùng đi vào, không chừng em làm sai cách.”
“... Không cần, tự em có thể làm được.”
“Đừng dài dòng, nhanh đi vào thôi.” Anh đi vào giúp cô, Giang Vũ Phi đỏ mặt cảm thấy không được tự nhiên.
Anh ở trước mặt giúp cô kiểm tra, căn bản là cô không chịu nổi.
“Nguyễn Thiên Lăng...”
“Sao vậy?”
“Bây giờ em không muốn đi tiểu, cho nên không thể kiểm tra. Hay là như vậy đi, sáng ngày mai kiểm tra, không phải trên giấy nói kiểm tra nước tiểu vào buổi sáng có kết quả chính xác hơn sao?”
Nguyễn Thiên Lăng ngẫm lại, gật đầu nói: “Được, sáng ngày mai kiểm tra.”
Giang Vũ Phi âm thầm thở ra một hơi: “Đừng quên ngày mai còn phải đến khu nhà chung.”
Nguyễn Thiên Lăng bất đắc dĩ xoa đầu cô: “Yên tâm đi, anh không có quên đâu.”
Tối hôm đó, Giang Vũ Phi đưa ra lý do không thoải mái để không cho Nguyễn Thiên Lăng đụng chạm.
Nguyễn Thiên Lăng lo lắng là cô thực sự mang thai, sợ không cẩn thận ảnh hưởng tới đứa bé, liền chịu đựng không chạm vào cô. Anh rất mong chờ đứa con này, cho nên đặc biệt cẩn thận từng li từng tí, không người nào hiểu anh quan tâm và khẩn trương...
Giang Vũ Phi lại không nghĩ đến chuyện đứa bé, cô nghĩ đến chuyện khác. Cả đêm cô cũng không được ngủ yên, cô mơ thấy nhiều giấc mơ phức tạp, bình minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576423/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.