Nguyễn Thiên Lăng đi qua ngồi xuống cạnh cô, nắm bả vai xoay người cô lại: “Cô ta ở trong khu nhà chung không phải là ý của anh, hơn nữa cô ta ở khu nhà chung không có liên quan gì đến anh. Đây mới là nhà của anh, trừ nơi đây, cô ta ở nơi nào đều không phải chuyện liên quan đến anh.”
“Còn nữa, chuyện đứa bé không phải là chúng ta đã nói rồi sao? Anh không thừa nhận đứa bé kia, anh chỉ muốn em sinh con của anh thôi, vì sao em còn vì chuyện này mà tự làm mình khó chịu?”
Giang Vũ Phi nhắm mắt che giấu tia bi thương chợt lóe lên trong mắt. Lòng cô đương nhiên là khó chịu, bởi vì con của cô đã mất, mà đứa bé của Nhan Duyệt lại khỏe mạnh lớn lên. Cô vĩnh viễn sẽ không quên, vào chính cái ngày cô bị mất đi đứa con thì Nhan Duyệt lại có thai.
Cô ngước mắt lên, đôi mắt của cô đã khôi phục vẻ bình tĩnh: “Em mặc kệ, chính là em không vui khi cô ta ở trong khu nhà chung, ngày mai em cũng đến đó, anh không cho em đi, vậy anh kết hôn với cô ta đi!”
Nguyễn Thiên Lăng kinh ngạc: “Em cũng muốn đến?”
“Đúng! Em qua đó ở lại hai ngày, như thế nào, có vấn đề gì sao?”
Đương nhiên là có vấn đề. Không phải cô rất không muốn nhìn thấy Nhan Duyệt sao, không phải là cô rất không thích ở trong khu nhà chung sao?
Đã chán ghét nơi đó và người đó như vậy vì sao cô còn muốn đi?
Nguyễn Thiên Lăng càng lúc càng hoài nghi, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576420/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.