Sở dĩ muốn cô hồi phục trí nhớ, không chỉ là kế hoạch của họ mà còn vì anh không muốn thấy cô và Nguyễn Thiên Lăng ở bên nhau. Nguyễn Thiên Lăng đã từng làm tổn thương cô sâu sắc, cô không nên ở bên anh ta.
Anh biết rằng cả đời này anh và cô cũng không có kết quả gì, nhưng ít nhất cô nên tìm một người đàn ông tốt hơn, một người đàn ông yêu thương cô, không làm tổn thương cô để kết hôn, chứ không phải người như Nguyễn Thiên Lăng.
“Không sao... Anh nói đúng... Tôi không nên do dự...” Giang Vũ Phi bỗng nói.
“Em chịu hồi phục trí nhớ sao?” Tiêu Lang mừng rỡ hỏi.
Giang Vũ Phi gật đầu: “Ừ, tôi đồng ý.”
Nếu như hồi phục trí nhớ có thể khiến cô nhìn rõ nhiều chuyện hơn, vậy thì hồi phục đi. Trí nhớ sớm muộn gì sẽ hồi phục, chi bằng hồi phục bây giờ, ít nhất cô có thể đưa ra quyết định đúng đắn. Có lẽ hồi phục trí nhớ, không chừng cô vẫn chọn ở bên Nguyễn Thiên Lăng.
Giang Vũ Phi còn đang nghĩ, điện thoại cô đột nhiên reo lên. Hình nền điện thoại là hình cô và Nguyễn Thiên Lăng ngày đó hôn nhau ở tiệm áo cưới.
Cô đứng dậy, đi đến cửa sổ nhận điện thoại: “Alo.”
“Em lại ra ngoài à?” Nguyễn Thiên Lăng ở đầu dây bên kia hỏi cô.
“Sao anh biết?”
“Thím Lý gọi điện thoại cho anh nói em ra ngoài, bây giờ vẫn chưa về, ra ngoài làm gì vậy?” Nguyễn Thiên Lăng trầm giọng hỏi, không phải ngữ khí tùy ý.
Giang Vũ Phi thấp giọng nói: “Ra ngoài đi dạo thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576416/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.