“Cậu ta có nói tên ba ruột của con không?” Vương Đại Trân nhìn cô và hỏi.
Giang Vũ Phi gật đầu: “Có, anh ấy nói ông tên là Tiêu Trạch Tín.”
“Tiêu Trạch Tín…” Vương Đại Trân thầm thì đọc tên, mọi may mắn trong nội tâm đều không còn.
“Mẹ, là thật sao? Ba ruột của con là Tiêu Trạch Tín thật sao?” Giang Vũ Phi nhìn bà, hỏi một cách mong chờ.
Vương Đại Trân chậm rãi gật đầu: “Đúng, ông ấy tên là Tiêu Trạch Tín…”
Tim Giang Vũ Phi bỗng đập lỗi một nhịp.
Đúng là thật, đúng là sự thật!
Vương Đại Trân liếc nhìn cô thở dài: “Con thực sự không phải là con của mẹ và Giang Lân, bí mật này mẹ định giấu con cả đời… không ngờ con lại biết được sự thật này…”
“Mẹ, thế mẹ con đâu? Sao họ lại phải đưa con cho hai người nuôi dưỡng?” Giang Vũ Phi run rẩy hỏi.
Vương Đại Trân lắc đầu nói: “Mẹ cũng không biết vì sao họ lại không cần con… Mẹ chỉ biết có một ngày Giang Lân đến tìm mẹ và hỏi có muốn kết hôn với ông ấy không…”
Vương Đại Trân từ từ kể lại, đó là chuyện của rất nhiều năm về trước. Năm đó, bà mới hai mươi mốt tuổi, rất yêu vẻ ngoài cao lớn và anh tuấn của Giang Lân, thế nhưng Giang Lân lại không hề tỏ thái độ gì với bà. Bà gần gũi ông, ông cũng không từ chối, nhưng ông không hề nói những lời như muốn qua lại với bà hay là yêu bà cả. Có điều bà vẫn yêu ông, yêu đến quên cả bản thân mình.
Rốt cuộc cũng có một ngày Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576410/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.