Chương trước
Chương sau
Giang Vũ Phi ngượng ngùng ngước mắt lên, trán Nguyễn Thiên Lăng đang dựa vào trán cô.
“Kết hôn với anh, em có vui không?” Anh khẽ hỏi.
Giang Vũ Phi buồn cười, nói: “Anh cho rằng em không vui sao?” 
“Ừ, anh sợ em không vui thực sự…”
“…” Giang Vũ Phi hơi cắn môi, ánh mắt cô sáng lên, gật đầu: “Em rất vui...”
Cô vừa nói xong, Nguyễn Thiên Lăng đã cúi đầu hôn vào môi cô. Trong miệng Giang Vũ Phi ngập tràn hơi thở thuộc về riêng Nguyễn Thiên Lăng. Tay cô nắm chặt lấy áo anh, hơi ngẩng đầu lên. 
Sau một nụ hôn…
“Nguyễn Thiên Lăng… ra ngoài thôi anh…”
Đây là phòng thử đồ, ở ngoài còn có người đang đợi họ. Bọn họ tiếp tục ở trong đây, sẽ khiến cho người khác suy nghĩ lung tung… 
Nguyễn Thiên Lăng lưu luyến không nỡ buông cô ra: “Thật sự muốn đây là đang ở nhà…”
Giang Vũ Phi xấu hổ nhéo tay anh, nhưng lại làm đau tay mình.
Thật là, cơ bắp cuồn cuộn làm gì cơ chứ… 
Rất lâu sau, hai người mới đi ra khỏi phòng thử đồ. Giang Vũ Phi mặc chiếc váy cưới vô cùng đẹp đẽ, vén mái tóc dài lên, đôi môi gợi cảm đang sưng đỏ, không cần bất kỳ trang sức nào cũng cảm thấy rất thu hút. Đặc biệt là đôi môi gợi cảm của cô, càng làm cho người khác muốn nâng niu.
Đứng trước gương lớn, Giang Vũ Phi nhìn lại mình, sắc mặt ửng hồng, đôi má trắng nõn như được đánh má hồng, như thể má hồng nhẹ nhàng vậy…
Nguyễn Thiên Lăng ôm cô từ phía sau, ôm cô gái nhỏ nhắn ở trong ngực. 
“Nguyễn thiếu và Giang tiểu thư đúng là một cặp trời sinh, thật xứng đôi, tuyệt mỹ…” Quản lý cười và không ngừng tán thưởng họ.
Nguyễn Thiên Lăng lạnh nhạt nhìn: “Ở đây không có việc của cô nữa, cô đi xuống đi.”
“Được, tôi ra ngoài chờ hai người, hai người có cần gì có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.” 
Đợi quản lý ra ngoài, Nguyễn Thiên Lăng lấy di động, mở chế độ chụp ảnh. Anh đột nhiên nắm lấy cằm của Vũ Phi, nâng đầu cô lên rồi cúi xuống hôn vào cánh môi cô…
“Tách, tách…” Âm chụp điện thoại kêu lên, chụp lại khoảnh khắc họ vừa hôn môi lúc nãy.
“Đẹp không?” Anh đưa ảnh chụp cho cô xem. 
Trong bức hình, cô mặc váy cưới tuyệt đẹp, mái tóc dài xõa ra, cằm hơi ngẩng lên, đôi mắt nhắm lại si mê hôn Nguyễn Thiên Lăng. Mà Nguyễn Thiên Lăng mặc bộ vest trắng, anh nghiêng mặt với màn hình, gương mặt sắc nét, say đắm nhìn cô chăm chú…
Không thể không nói, bức hình này rất đẹp, biểu cảm của bọn họ vô cùng tự nhiên lại đẹp đẽ.
Giang Vũ Phi xem đến si mê: “Em cũng muốn chụp.” 
“Đưa điện thoại cho anh.” Nguyễn Thiên Lăng cười nói.
Giang Vũ Phi đưa điện thoại cho anh, Nguyễn Thiên Lăng gửi ảnh cho cô, đặt tấm ảnh này làm hình nền, và cũng đặt làm hình nền điện thoại của anh.
Cầm điện thoại, Giang Vũ Phi mừng rỡ, chăm chú nhìn ảnh, không nỡ rời mắt. Cô vuốt ve ảnh chụp và tưởng tượng ra ngày họ kết hôn, sẽ có rất nhiều bức ảnh đẹp hơn thế, nhưng có một số việc, thật sự khó lường. 
----
Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Thiên Lăng đã đến công ty làm việc.
Hôn lễ của họ, Nguyễn Thiên Lăng giao cho công ty tổ chức sự kiện lo liệu, từ đồ trang sức cưới, đến lắp đặt thiết bị và đồ dùng mới cho Phi Nhi castle, Giang Vũ Phi cũng thấy như vậy là tốt nhất, không cần phải thay thế vật dụng mới. Ngoại trừ những việc này ra, cô cũng không có gì đáng bận tâm, nên hoàn toàn rảnh rỗi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.