“Giang tiểu thư đã về rồi.”
“Tôi biết rồi.” Nguyễn Thiên Lăng tắt điện thoại, lập tức không có bất kỳ tâm trạng nào làm việc nữa. Anh đột nhiên đứng lên, bực bội làm rơi văn bản tài liệu trên bàn.
Anh biết cô bị Tiêu Lang ảnh hưởng. Gã họ Tiêu kia nói thôi miên có thể làm cho cô khôi phục trí nhớ, cô cũng thực sự tin là vậy.
Giang Vũ Phi nói không bao giờ tin tưởng thuật thôi miên khi ở trước mặt anh, quay người liền đi tìm người thôi miên cho cô ấy. Cô ấy muốn khôi phục trí nhớ như vậy sao?
Vì sao lại muốn khôi phục trí nhớ như vậy, có phải họ Tiêu nói gì với cô ấy không?
Hai tay Nguyễn Thiên Lăng chống nạnh, đi tới đi lui bất an trong phòng làm việc.
Phải làm sao đây, nếu cô ấy khôi phục trí nhớ, anh nên làm sao?
Nguyễn Thiên Lăng nghĩ một hồi lâu cũng không nghĩ ra biện pháp cứu vãn, trong đầu anh trống rỗng, giống như thí sinh đang ngồi ở trường thi trong kỳ thi đại học, vắt hết óc cũng không viết ra được đáp án. Nhưng thời gian nộp bài đã sắp đến, nếu không nghĩ ra đáp án sẽ không có cơ hội nữa.
Nguyễn Thiên Lăng giống như thí sinh không làm được bài, cố sức suy nghĩ rồi suy nghĩ, vẫn không nghĩ ra được, lập tức có cảm giác đầu sắp nổ tung.
“Cộc cộc cộc…” Lúc này, thư ký gõ vang cửa phòng làm việc.
“Cút!” Nguyễn Thiên Lăng không chút khách khí hét một câu, anh đang thấy phiền muốn chết, ai cũng đừng quấy rầy anh. Nhưng anh lại nói muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576380/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.