Trong xe cứu thương, Nhan Duyệt không ngừng kêu la đau đớn. Bà Nguyễn ngồi bên cạnh cũng bị cô ta làm cho đau đầu. Nhưng mà cô ta đã uống thuốc phá thai, đau bụng như vậy cũng đúng.
Chuông điện thoại vang lên, bà lại đau đầu, đây là lúc nào mà lại còn có người gọi điện cho bà chứ.
Thấy Nguyễn Thiên Lăng gọi đến, bà tức giận nghe máy: “Bây giờ con gọi điện đến làm gì? Con xem con đã làm ra những chuyện tốt gì đây!”
“Mẹ, con đã làm gì?”
“Con còn nói!” Đương nhiên bà Nguyễn không dám nói ra chuyện anh ép Nhan Duyệt uống thuốc phá thai trước mặt mọi người: “Không có việc gì thì mẹ cúp máy đây.”
“Mẹ, con muốn nói với mẹ, thứ Nhan Duyệt uống không phải là thuốc phá thai mà là vitamin, chỉ có lợi cho sức khỏe chứ không hề có hại.” Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi cười nhạt nói.
Bà Nguyễn ngẩn người, bà còn muốn hỏi cho rõ ràng nhưng Nguyễn Thiên Lăng đã cúp máy.
“Mẹ, con đau bụng quá, đau quá… Làm sao đây, đứa trẻ không giữ được… Mẹ, hu hu…” Nhan Duyệt đưa tay túm lấy cánh tay bà Nguyễn, tỏ vẻ khóc lóc đáng thương.
Bà Nguyễn nghiêng đầu hỏi cô ta: “Thật sự đau lắm sao?”
“Dạ, rất đau…” Trên mặt Nhan Duyệt toàn là nước mắt. Nếu như không giữ được đứa bé, cô ta cũng phải giữ địa vị cho mình. Cô ta càng giả vờ đáng thương, người khác càng đứng bên cạnh cô ta. Cho dù không có con, cô ta vẫn phải được gả vào Nguyễn gia.
Bà Nguyễn lạnh nhạt nhìn cô ta, có đau như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576374/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.