"Em tới muộn!" Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi, lạnh lùng nói.
Anh vẫn còn tức giận...
Giang Vũ Phi gật đầu: "Em biết, gọi món ăn trước đi, ăn cơm xong chúng ta rồi hãy nói."
Lúc này mà nói chuyện Nhan Duyệt sẽ chỉ làm cho bọn họ không có tâm trạng ăn cơm.
"Em cho rằng anh vẫn có tâm trạng ăn cơm với em sao?" Giọng nói Nguyễn Thiên Lăng lại lạnh hơn.
Giang Vũ Phi kinh ngạc nhìn anh, không rõ tại sao thái độ của anh lại lạnh như băng như thế.
"Rốt cuộc anh sao vậy? Em đến muộn là có nguyên nhân..."
Nguyễn Thiên Lăng đang muốn nói chuyện, điện thoại anh đột nhiên có một tin nhắn đến.
Lại là tin nhắn! Hơn nữa lại là cùng một số với số lần trước gửi ảnh qua. Mà số này... Sau đó anh cho người đi điều tra, là một sim điện thoại không đăng ký, cho tới bây giờ số này không gọi điện thoại mà chỉ gởi nhắn tin. Cho nên căn bản không thể định vị vị trí của người sở hữu sim điện thoại này.
Lần này lại gửi ảnh gì nữa đây?
Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng hung ác, anh ấn mở tin nhắn, đôi mắt lập tức lạnh như băng.
Đối phương gửi tới thật sự là một tấm hình, là ảnh chụp Giang Vũ Phi đi ra từ biệt thự của Tiêu Lang. Quần áo cô mặc trên người giống bây giờ như đúc, cũng đeo một cái balo, ngay cả kiểu tóc cũng giống…
Nguyễn Thiên Lăng không khống chế nổi, lại lộ ra nụ cười khẩy.
Giang Vũ Phi không biết anh đang nhìn cái gì, dáng vẻ anh thật kỳ quái.
Cô nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576365/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.