“Nguyễn tiên sinh, người chơi đàn violon đã đến rồi, cả người chơi đàn piano cũng đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi.”
Nguyễn Thiên Lăng ngồi ở một bên đầu bàn, khẽ gật đầu.
Quản lý lại cung kính nói: "Pháo hoa cũng chuẩn bị xong, còn toàn bộ bóng bay cũng đã chuẩn bị xong xuôi."
“Tốt, anh đi xuống đi, đi ra cổng chờ.” Nguyễn Thiên Lăng thản nhiên nói.
"Vâng." Quản lý cung kính lui ra, đi xuống dưới đại sảnh đợi Giang Vũ Phi đến.
Nguyễn Thiên Lăng cởi áo ra, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ.
Gần 6 giờ, còn mười phút nữa.
Anh hơi cong khóe miệng, lấy từ trong túi quần ra một hộp trang sức bọc nhung màu đỏ, mở nắp ra.
Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo.
Dưới ánh sáng của bóng đèn, viên kim cương càng tỏa sáng lấp lánh hơn...
Nguyễn Thiên Lăng để chiếc nhẫn sang một bên, lại lấy từ trong túi quần ra một tờ giấy.
Anh mở tờ giấy ra, yên lặng nhớ kỹ những lời cầu hôn đã viết sẵn.
Mà những lời này đều là anh tìm trên mạng cả ngày trời, trích dẫn ra.
Câu đầu tiên: Giang Vũ Phi thân yêu, anh muốn sống cùng em cả đời, muốn em làm vợ anh mãi mãi, mong em lấy anh có được không?
Nguyễn Thiên Lăng khẽ nhíu mày, câu này sến sẩm quá!
Không được, bỏ câu này đi!
Câu thứ hai: Em biết không? Chim không thể không có cánh, cá không thể không có nước, Trái Đất không thể không có Mặt Trời, mà anh thì không thể không có em. Vũ Phi, lấy anh nhé! Anh thực sự không thể thiếu em!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576319/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.