Bình thường giờ này anh đã đến công ty rồi.
Nhưng hôm nay anh vẫn ngồi như vậy không đi, bữa sáng cũng không ăn bao nhiêu, ngược lại cũng chỉ uống vài ly trà.
Nguyễn Thiên Lăng dời ánh mắt ra khỏi tờ báo, vừa hay nhìn thấy Giang Vũ Phi đi tới.
Anh đặt báo xuống, thản nhiên nói: “Con đang đợi cô ấy.”
Bà Nguyễn quay đầu nhìn theo ánh mắt anh, nhìn thấy Giang Vũ Phi đi tới.
“Bác gái, buổi sáng tốt lành.” Giang Vũ Phi mỉm cười chào hỏi bà ta.
Bà Nguyễn cười nói: “Mau tới ăn sáng đi.”
“Dạ.” Giang Vũ Phi đi tới, Nguyễn Thiên Lăng kéo cái ghế bên cạnh ra, cô hiểu ý đi đến bên cạnh anh ngồi xuống.
Bà Nguyễn bảo người làm dọn bữa sáng của Giang Vũ Phi lên, cười hỏi Nguyễn Thiên Lăng: “Thiên Lăng đợi Vũ Phi làm gì? Có chuyện gì muốn nói sao?”
Giang Vũ Phi nghe vậy, cũng nghi hoặc nhìn anh.
“Cô ấy muốn đến công ty đi làm với con.” Nguyễn Thiên Lăng thản nhiên nói.
Đi làm cùng anh? Sao cô không biết?
Nguyễn Thiên Lăng liếc nhìn cô một cái, trong mắt lóe lên một tia khác thường.
Giang Vũ Phi lập tức hiểu ý cười nói: “Đúng vậy, cháu dự định tìm việc làm thực tập một chút, Nguyễn Thiên Lăng đã giúp cháu tìm được một công việc.”
Bà Nguyễn dịu dàng cười nói: “Sức khỏe cháu không tốt, qua một thời gian nữa hãy đi làm. Vũ Phi, hôm nay bác phải tham gia một bữa tiệc, cháu đi cùng với bác, được không?”
Giang Vũ Phi lập tức bị làm khó.
Giọng nói của Nguyễn Thiên Lăng vẫn rất lạnh nhạt: “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576308/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.