“Như thế này thì sao?” Anh hỏi.
Giang Vũ Phi nhìn chằm chằm vào bộ đồ lót, móc từ trong túi ra một đôi vớ ném cho anh.
Thế mà lại là vớ!
Nguyễn Thiên Lăng cười cười không đàng hoàng: “Vũ Phi, anh chỉ bảo em mua quần lót giúp anh, không ngờ rằng đến cả vớ em cũng mua cho anh.”
Anh đang ám chỉ, cô quan tâm tới anh nhiều hơn trong tưởng tượng của anh.
“Hoặc là, em vốn dĩ không mua quần lót cho anh?” Nguyễn Thiên Lăng lại nghĩ tới một khả năng khác.
Sắc mặt anh thoáng chốc trầm xuống, nhìn chằm chằm vào cô trầm giọng nói: “Em làm giao dịch này với anh, là bởi vì không mua quần cho anh có phải không?”
“Có mua hay không là chuyện của em.” Giang Vũ Phi không hề sợ anh, hừ một tiếng: “Bây giờ anh có muốn tiếp tục không? Không tiếp tục em cũng không tiếp tục.”
“Em trả lời anh trước, em có mua không?” Nguyễn Thiên Lăng không thuận theo cô, tiếp tục hỏi.
Giang Vũ Phi hơi mất kiên nhẫn: “Đã nói đây là chuyện của em!”
“Sao lại là chuyện của em!” Ngữ khí của Nguyễn Thiên Lăng không khỏi nặng hơn một chút, nhưng anh rất nhanh ý thức đã được mình hơi nóng, vội cười nói: “Được rồi, em không mua cho anh, anh cũng nhận.”
Lúc anh sắp nổi giận, tâm trạng Giang Vũ Phi hơi căng thẳng.
Thấy anh cười, cô lại thở phào một hơi.
Vừa rồi cô thật sự cho rằng anh sẽ nổi giận...
Đôi mắt sâu thẳm của Nguyễn Thiên Lăng liếc nhìn cô một cái, cười nói: “Chúng ta tiếp tục.”
Lần này anh trực tiếp đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576272/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.