Anh đi về phía giường bệnh, trên tay cầm một chiếc điện thoại kiểu nữ màu trắng.
Đến trước mặt cô, anh đưa di động cho cô.
Giang Vũ Phi không ngờ rằng anh sẽ tự mình mang tới, cô nhận điện thoại, nói tiếng cảm ơn.
Cô đang muốn gọi điện thoại, Nguyễn Thiên Lăng mở miệng nói: "Em đừng gọi điện thoại vội, nghe anh nói hai câu đã."
"Nói gì vậy?"
Nguyễn Thiên Lăng cười nói: "Thật ra chúng ta cũng mới ly hôn mà thôi, ba mẹ em vẫn chưa biết chuyện chúng ta ly hôn. Cho nên bây giờ em đừng nói chuyện này vội, về sau có cơ hội hãy nói cho họ biết cũng không muộn… Còn nữa, khoảng thời gian trước em ra ngoài giải sầu, mẹ em vẫn luôn không liên lạc được với em, anh đã nói với bà ấy là em đi du lịch."
Giang Vũ Phi gật đầu: "Em biết rồi, cảm ơn anh nói cho em biết những chuyện này."
"Không cần phải cảm ơn anh."
Giang Vũ Phi cười một cái, cúi đầu bấm số điện thoại của mẹ.
Cô có thể khẳng định chiếc điện thoại này là của cô.
Bởi vì tuy người liên hệ trong danh bạ không nhiều, nhưng phần lớn cô đều biết.
Vừa rồi lúc cô tìm số của mẹ, còn nhìn thấy số của Nguyễn Thiên Lăng, số của thím Lý, số của ông nội.
Còn có số của vài người cô không biết…
Giang Vũ Phi vừa nghĩ tới đây, điện thoại liền có người nghe máy.
"Alo, Vũ Phi à, bây giờ con đang ở đâu? Không phải con đi du lịch à, bây giờ đã về chưa?"
"Con về rồi, vừa mới về. Mẹ, một thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576250/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.