Đợi lão thái gia đi rồi, bà mới giao Giang Vũ Phi cho người khác chăm sóc, sau đó đi đến phòng bệnh bên cạnh xem tình hình của Nguyễn Thiên Lăng.
Trong phòng bệnh, bác sĩ đang kiểm tra cho Nguyễn Thiên Lăng.
“Nguyễn tiên sinh, vết thương của anh lành lại rất nhanh, chỉ cần ở viện thêm ba ngày nữa là có thể về nhà dưỡng bệnh.”
“Tôi biết rồi.”
“Vậy anh nghỉ ngơi cho khỏe, chúng tôi không làm phiền nữa.”
Bác sĩ rời khỏi phòng bệnh, thím Lý mới đi vào.
Câu trả lời vừa rồi của Nguyễn Thiên Lăng có chút ngoài dự liệu của thím Lý, cậu ấy ghét nhất là nằm viện, nằm viện được hai ba ngày là cậu ấy sẽ nhao nhao đòi ra viện.
Thế nhưng khi nãy bác sĩ nói cậu ấy phải ở thêm ba ngày nữa mới được ra viện, thế mà cậu ấy lại đồng ý!
Thím Lý cũng không cho rằng cậu ấy vì muốn để vết thương khỏi hẳn mới đồng ý tiếp tục nằm viện.
Như vậy thì nguyên nhân khiến cậu ấy ở lại bệnh viện nhất định là vì cô Giang.
Thím Lý mím môi cười cười, xem ra thiếu gia vẫn không thể rời xa cô Giang được.
Nguyễn Thiên Lăng liếc về phía thím Lý, lạnh nhạt hỏi: “Thím qua bên này làm gì, không có chuyện gì chứ?”
“Đúng rồi, cô Giang đang ngủ, tôi qua đây xem tình hình thiếu gia như thế nào.”
Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng hơi sáng lên, anh mím môi, muốn hỏi tình hình của Giang Vũ Phi, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào.
Thím Lý giả bộ không biết trong lòng anh đang đấu tranh, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576234/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.