"Hừ, nói cũng nghe hay đó, tôi cũng nghi ngờ sự quan tâm của ông đối với Vũ Phi là thật hay là giả!" Tiêu Lang lạnh lùng phản kích.
Nguyễn An Quốc cũng không để bụng, ông cười nhạt nói: "Nếu như là giả, cậu cho rằng tôi sẽ để con bé làm vợ của Thiên Lăng sao?"
Trong lời nói của ông có ẩn ý, Tiêu Lang khẽ nhíu mày, không hỏi lại gì cả.
Có một số việc, bọn họ đều không nói ra, giống như đây là quy tắc trò chơi, nói toạc ra sẽ phá vỡ sự cân bằng nào đó, cục diện sẽ thay đổi đến mức không thể nào khống chế được.
Hơn nữa giả giả thật thật, mới có thể càng dễ làm kẻ thù tê liệt.
"Cộc cộc cộc…" Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
Nguyễn An Quốc đứng lên, nói với Tiêu Lang: "Mời cậu Tiêu về đi, sau khi Vũ Phi tỉnh lại, nếu như con bé đồng ý gặp cậu, tôi sẽ cho người thông báo với cậu một tiếng."
"Không, tôi sẽ ở đây đợi cô ấy, ai biết liệu ông có báo cho tôi biết hay không."
"Tùy cậu." Sắc mặt Nguyễn An Quốc lạnh nhạt, ông kéo cửa ra, bảo vệ đứng ngay cửa ra vào cung kính nói với ông: "Lão thái gia, thiếu gia tỉnh rồi."
Người đầu tiên tỉnh lại là Nguyễn Thiên Lăng.
Cháu trai tỉnh, Nguyễn An Quốc đã an tâm hơn nhiều.
Ông cười: "Đi, đi qua xem sao."
"Vâng!"
Tiêu Lang nhìn theo bóng lưng của bọn họ rời đi, mím môi ngồi xuống ghế sofa.
"Thiếu gia, có phải cậu có tính toán gì hay không?" Địch Sinh đi đến bên cạnh anh, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576227/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.