“Em tỉnh lại đi, tỉnh lại rồi anh sẽ nói em nghe một tin tốt, anh quyết định trả tự do cho em.”
Nhưng Giang Vũ Phi không tỉnh lại, cô vẫn cứ mê man nằm đó.
Nguyễn Thiên Lăng túc trực bên cô cả một ngày một đêm, song cô vẫn không tỉnh lại.
Giữa chừng y tá đẩy xe vào thay thuốc cho Giang Vũ Phi, Nguyễn Thiên Lăng bèn vào toilet định đi rửa mặt.
Đúng lúc này, Giang Vũ Phi tỉnh lại.
Cô giơ tay làm rớt ly nước trên tủ đầu giường xuống đất, y tá vội ngồi xổm xuống nhặt lên.
Giang Vũ Phi gắng hết sức nhanh chóng lấy cái kéo trên chiếc xe đẩy, giấu nó xuống dưới chăn.
Nguyễn Thiên Lăng nghe thấy tiếng động bèn bước ra, thấy cô đã tỉnh lại, trong mắt anh lấp lánh niềm vui.
Y tá thay nước truyền dịch xong, quay sang hỏi Giang Vũ Phi mấy câu rồi mới rời đi.
Nguyễn Thiên Lăng vẫn chôn chân tại chỗ chăm chú nhìn cô, anh chẳng biết phải nói gì với cô cả.
Giang Vũ Phi nhìn xuống, trên mặt không có chút biểu cảm gì.
Mãi sau người đàn ông mới đến ngồi xuống cạnh cô, khẽ khàng hỏi: “Trán còn đau không?”
Giang Vũ Phi ngước nhìn, cất tiếng yếu ớt: “Anh lại gần đây chút, tôi có vài lời muốn nói với anh.”
Nguyễn Thiên Lăng nghiêng người qua, Giang Vũ Phi giơ một tay lên ôm cổ anh. Anh thoáng bất ngờ, nhưng còn chưa kịp mừng thầm vì sự chủ động của cô thì đã thấy ngực đau nhói!
Anh đau đớn rên một tiếng, cúi đầu nhìn cái kéo nhỏ dài đang cắm trong ngực mình.
Máu tuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576224/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.