Đến khuya, anh đi vào phòng tắm rửa mặt đánh răng, sau đó đi đến giường nằm xuống…
Giang Vũ Phi vẫn luôn duy trì tư thế lúc trước không động đậy, giường quá lớn, anh dịch người vài lần mới đến phía sau cô.
"Vũ Phi." Nguyễn Thiên Lăng chỉ mở một chiếc đèn treo tường dịu nhẹ, anh áp vào lưng cô, giọng nói ồm ồm gọi cô.
Chỉ là tới gần cô, anh đã không khống chế nổi bản thân, rất muốn ôm lấy cô, yêu cô, thương cô.
Bờ môi của Nguyễn Thiên Lăng đặt lên cổ cô, hôn lên bờ vai trơn láng của cô.
Nhớ trước khi cô bỏ đi, người cô rất gầy, trên bờ vai đều là xương, gần như không có thịt. Nhưng mà bây giờ, người cô mượt mà hơn một chút, anh vuốt ve rất có cảm xúc, cũng càng thêm yêu thích không nỡ buông tay.
Môi Nguyễn Thiên Lăng từ bả vai cô đi xuống, đi đến lưng cô.
Anh kéo sợi dây thắt ở phía sau cổ cô, nhẹ tay khẽ kéo, kéo váy xuống lưng cô.
Giang Vũ Phi rất muốn cười khẩy.
Hóa ra anh ta cho cô mặc loại váy này, là để thuận tiện cởi ra. Vòng tay quấn quanh cổ tay cô, không thể mặc áo, nhưng mà mặc loại váy này thì không phiền chuyện mặc áo và cởi áo nữa.
Ngay cả điểm chi tiết tỉ mỉ ấy mà anh ta cũng nghĩ đến, quả nhiên coi cô là một công cụ tình dục rồi sao?
Trong lúc Giang Vũ Phi đang bi thương suy nghĩ, môi Nguyễn Thiên Lăng đã đi đến lưng cô, đó là chỗ nhạy cảm của cô, dù thân thể cô rất bài xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576210/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.