Giang Vũ Phi nhớ lúc ấy hình như kiểm tra ra Tống Hiểu Đồng mang bầu, nhưng hiện tại bụng cô ấy lại phẳng lì, không có gì cả.
Giang Vũ Phi nhớ tới lời nói vô tình của kiểm sát trưởng Bạch Thiệu Minh: nếu có, thì phá bỏ!
Con của Tống Hiểu Đồng đã bị phá bỏ rồi sao?
Cô còn nhớ bộ dạng buồn bã của Tống Hiểu Đồng lúc ấy, cô ấy không muốn bỏ đứa trẻ, giống như cô ở kiếp trước, cồng yêu cầu bỏ đứa trẻ, nhưng họ đều không muốn…
Giang Vũ Phi buồn bã quay người, rẽ vào một góc, yên lặng đi tiếp.
Nhớ tới Tống Hiểu Đồng, cô lại nhớ đến những chuyện bản thân gặp phải ở kiếp trước, thật sự hy vọng Tống Hiểu Đồng đừng giống cô, rơi vào một kết cục thê lương.
Tống Hiểu Đồng kéo vali đi được một quãng, đột nhiên chân giẫm trúng một thứ gì đó.
Cô cúi người xuống nhặt, phát hiện một cái móc khóa.
Hình phác họa trên chiếc móc khóa chính là người tốt bụng vừa giúp đỡ cô, cô xoay người lại, nhưng không nhìn thấy bóng dáng người ấy đâu.
Tống Hiểu Đồng siết chặt cái móc khóa, nghĩ thầm qua một thời gian ngắn nữa cô lại đến đây chơi, sau đó tìm được ân nhân, trả lại cái móc khóa cho cô ấy, cũng cảm ơn cô ấy đàng hoàng một lần.
Giang Vũ Phi đi dạo bên ngoài rất lâu, cho đến khi đói bụng, cô mới quyết định về nhà ăn đồ ăn bà Tiết nấu.
Cô đẩy cửa sân ra, đi thẳng vào phòng khách, phát hiện bà Tiết một tay chống trên mặt bàn, người cứng ngắc cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576195/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.