Cái gì không thích hợp?" Cung Thiếu Huân lại chớp chớp mắt, cố ý hỏi lại.
"…" Được rồi, anh ta cũng chưa từng nói muốn theo đuổi cô, cô thật sự không cần phải tự mình đa tình nữa.
"Không có gì, anh đi câu cá đi, tôi không đi cùng đâu." Giang Vũ Phi quay người trở lại phòng ngủ, Cung Thiếu Huân nhìn bóng lưng cô, đắc ý nhếch khóe miệng lên.
Cuối cùng có thể ở lại đây rồi, anh ta vui vẻ xuống lầu. Nghĩ thầm mặc kệ bây giờ cảm giác của Tiêu Vũ đối với anh ta như thế nào, chỉ cần anh ta không ngừng cố gắng, tin rằng cuối cùng cũng có thể chậm rãi đánh bại được cô.
Buổi tối ăn cơm xong, Cung Thiếu Huân và bọn A Tinh vẫn về thành phố, Giang Vũ Phi vẫn luôn lo lắng buổi tối phải đối mặt với anh ta như thế nào để ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp khi ở cùng anh ta.
Cũng may anh ta không ở lại, cô âm thầm thở phào một hơi.
Sau khi rửa mặt đánh răng xong, cô trở lại trong phòng ngủ thì nghe thấy chuông điện thoại vang lên.
Là một số không có tên trong danh bạ gọi tới, nhưng Giang Vũ Phi biết đây là cuộc điện thoại của Tiêu Lang gọi tới.
Đây không phải là số điện thoại di động của Tiêu Lang, mà là một số điện thoại không đăng kí, anh mua riêng chỉ để liên hệ với cô.
Cô sớm đã học thuộc lòng dãy số đó, mỗi lần nghe điện thoại xong cũng sẽ xóa bỏ nhật ký cuộc gọi, tuyệt đối không lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576187/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.