Cũng may điện thoại di động được cài đặt chế độ im lặng, ngay cả tiếng rung cũng không có. Trong lòng Giang Vũ Phi có chút biết ơn Tiêu Lang, không ngờ đến những chi tiết nhỏ nhặt như vậy mà anh cũng đã xử lý tốt.
Tiêu Lang có gửi tới tổng cộng hai tin nhắn.
Trốn ở trong chăn, Giang Vũ Phi hơi hồi hộp mở tin nhắn ra đọc.
Tin nhắn thứ nhất: “Nếu suy nghĩ kỹ rồi, trả lời tôi bất cứ lúc nào.”
Không ký tên, cũng không có xưng hô, một lời nói dư thừa cũng không có. Cho dù điện thoại có rơi vào tay Nguyễn Thiên Lăng, cô cũng có thể tìm cách giải thích.
Giang Vũ Phi càng biết ơn sự chu đáo của Tiêu Lang hơn nữa.
Tin nhắn thứ hai: “Không cần lo lắng gì hết, cứ giao tất cả cho tôi.”
Sau khi đọc tin nhắn xong, Giang Vũ Phi liền xóa đi.
Tiêu Lang thực sự có thể đưa cô đi khỏi đây sao?
Đối với cô mà nói, việc có thể rời khỏi Nguyễn Thiên Lăng có sức hấp dẫn quá lớn. Cô rất muốn rời đi, rất muốn sống cuộc sống an tĩnh yên bình, rất muốn bắt đầu một cuộc sống mới.
Thế nhưng cô không dám tin tưởng Tiêu Lang, ngày đó anh quá kích động mà đưa cô đi, đã bị Nguyễn Thiên Lăng đuổi kịp rất nhanh.
Nếu kế hoạch của anh không đủ chu đáo chặt chẽ, chạy trốn chẳng khác nào tự chặn mất đường lui của mình.
Đang lúc Giang Vũ Phi nghĩ ngợi, lại có một tin nhắn gửi đến.
“Hôm đó không phải thật sự muốn mang cô đi, chỉ là muốn thăm dò bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576156/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.