“Nói anh nghe, tim em đập nhanh không?”
Anh áp trán mình vào trán cô, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn thẳng vào mắt cô, trầm giọng hỏi.
Giang Vũ Phi không trả lời.
Anh hỏi lại: “Nói cho anh nghe, tim em có đập nhanh không?”
Giang Vũ Phi mặt không có biểu cảm nói: “Tôi đã không có cảm giác tim đập từ lâu rồi.”
Trái tim cô tựa như một cái ao tù, không hề gợn sóng, không hề tức giận.
Tuy trái tim cô vẫn đang đập, nhưng cô lại không cảm nhận được cảm giác động lòng.
Nguyễn Thiên Lăng cúi đầu nhẹ nhàng ngậm lấy cánh môi cô, nhẹ nhàng, yêu thương hôn môi cô. Anh chưa bao giờ hôn cô dịu dàng thâm tình như vậy.
Giang Vũ Phi muốn đẩy anh ra, nhưng cơ thể lại mềm nhũn, không có bao nhiêu sức lực. Cho dù có sức lực, cô cũng không đẩy anh ra được.
Đối với anh mà nói, sức lực của cô không có tác dụng gì.
“Vũ Phi, em yêu anh từ khi nào?” Nguyễn Thiên Lăng vừa hôn môi cô vừa thấp giọng hỏi.
“…” Giang Vũ Phi trợn tròn mắt nhìn lên trần nhà, không có phản ứng.
Người đàn ông giữ mông cô, ôm chặt lấy cơ thể cô, hôn lên cổ cô.
“Quên rồi sao? Hay là em chưa từng yêu anh?”
“…”
“Anh còn nhớ lần đầu tiên gặp em, em rất ngượng ngùng, rất nhát gan, không giống như những người phụ nữ đã tiếp cận anh. Em không dám to gan như họ, không có sự tự tin hào phóng như họ, càng không làm ra vẻ như họ. Em chỉ rất thẹn thùng, đến nhìn trộm anh một cái mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576147/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.