“Rốt cuộc em tức giận cái gì?” Nguyễn Thiên Lăng tiếp tục ép hỏi.
Giang Vũ Phi dùng sức giãy giụa một chút, phẫn nộ nói: "Tôi tức anh không quan tâm xem tôi có muốn hay không mà cứ ép buộc tôi ở lại, cứ nhất quyết phải phục hôn với tôi. Tức giận vì anh không tôn trọng tôi, không quan tâm đến cảm nhận của tôi. Tức giận vì sao anh không cách xa tôi, đừng bao giờ xuất hiện trước mắt tôi nữa!"
Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng thâm trầm hơn vài phần: "Chuyện phục hôn là do chính miệng em đồng ý, chẳng lẽ em đang gạt anh?"
"..." Cô biết ngay mà, anh ta cố ý nói dối để cô đồng ý.
"Vừa rồi em nói em sẽ phục hôn với anh, em liên tục đồng ý đến mấy lần, em còn nói tuyệt đối không gạt anh. Giang Vũ Phi, em có biết không, hậu quả của việc lừa gạt anh rất nghiêm trọng!" Nguyễn Thiên Lăng tức giận kêu to, giống như người bị lừa gạt không phải là cô mà là anh vậy.
"Nói, lúc nãy không phải là em lừa gạt anh! Nếu em dám lừa gạt tình cảm của anh, anh sẽ không tha cho em!"
Giang Vũ Phi cứng miệng, rất muốn nói là cô lừa gạt anh. Thế nhưng mà bộ dáng anh rất nghiêm túc, lại rất phẫn nộ, cô rất lo rằng khi cô nói ra anh sẽ thực sự trừng phạt cô. Trong lòng Giang Vũ Phi đột nhiên cảm thấy rất uất ức, rất khó chịu, cô phẫn hận nhìn thẳng vào anh, đôi mắt cũng rơm rớm nước mắt.
Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng hơi sáng lên, vẻ mặt dịu dàng, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576117/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.