Người đàn ông gật đầu, lấy từ trong túi ra một ống tiêm và một lọ thuốc, sau khi pha thuốc xong thì hút vào ống tiêm.
“Trước tiên phải gây mê cho nó rồi mới tiêm.” Người đàn ông xa lạ lên tiếng.
Nguyễn Thiên Lăng đưa tay về phía người làm ở bên cạnh, người đó đưa một cây súng gây mê cho anh. Một tay anh cầm súng gây mê khá dài, ngẩng đầu nhìn về phía ban công, trong tích tắc liền chạm vào ánh mắt của Giang Vũ Phi.
Nguyễn Thiên lăng phẩy tay bảo đám người làm lui lại, trong sân lúc nãy chật kín người, bây giờ không còn ai cả, chỉ còn Nguyễn Thiên Lăng và bác sĩ thú y được mời đến tiêm cho Phích Lịch.
Nguyễn Thiên Lăng thu lại tầm nhìn, nâng cây súng gây mê giống như loại súng đi săn lên. Báng súng tì trên bả vai anh, sắc mặt anh lạnh như băng, nghiêng đầu, nheo mắt tìm mục tiêu ngắm bắn, đang chuẩn bị bắn ra…
“Chờ một lát.” Giang Vũ Phi đột nhiên nói, ngăn cản hành động của Nguyễn Thiên Lăng. Người đàn ông ngẩng đầu lên, nhìn cô với ánh mắt khó hiểu.
Giang Vũ Phi xoay người đi xuống lầu, cô nói với bác sĩ thú y: “Làm phiền anh ra ngoài một chút được không? Tôi có việc muốn nói với anh ta.”
“Được.” Bác sĩ thú y mỉm cười rời đi.
“Em muốn nói gì với anh?” Nguyễn Thiên Lăng hỏi cô.
Giang Vũ Phi tiến đến gần anh, nhẹ nhàng nói: “Thực ra đứa bé đó… không phải là của anh.”
Nguyễn Thiên Lăng mở to mắt, Giang Vũ Phi đột nhiên móc một chân anh, hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576101/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.