Chỉ là vì sao, vì sao bị người thương lại cứ là con cô?
Giang Vũ Phi xiết chặt cái bát trong tay, đột nhiên cầm bát ném mạnh xuống đất, mảnh vỡ văng lên, suýt chút nữa làm chân Nhan Duyệt bị thương.
Nhan Duyệt kinh hãi lui về sau vài bước, chị Tôn mau chóng tiến lên đỡ cô ta: “Tiểu thư, cô không sao chứ?”
“Tôi không sao…” Nhan Duyệt kinh hoảng lắc đầu, sắc mặt trắng nhợt.
Chị Tôn bất mãn lườm Giang Vũ Phi, cố ý nói lớn tiếng: “Tiểu thư, bây giờ cô là người đang mang thai, không thể bị hù dọa. Lát nữa chúng ta đến chỗ bác sĩ kiểm tra một chút, đứa trẻ trong bụng cô tuyệt đối không thể có chuyện gì. Thời nay ấy mà, rất nhiều phụ nữ động một chút sẽ sảy thai, rất đáng thương.”
“Cút!” Giang Vũ Phi lập tức cũng lườm bọn họ, tức đến mức đỏ bừng mặt.
Tất nhiên cô nghe ra chị Tôn có ý khoe khoang và chế nhạo cô. Cô chỉ vào cửa ra vào, toàn thân đang run lên vì phẫn nộ: “Cút ra ngoài!”
“Thái độ của cô như vậy là sao? Tiểu thư nhà tôi có lòng tốt đến thăm cô, cô quá bất lịch sự!” Chị Tôn vừa dứt lời, ánh mắt sắc bén của Nguyễn Thiên Lăng lập tức nhìn sang phía chị ta.
“Cô là cái thá gì? Ở đây đến lượt cô nói chuyện sao?”
Nguyễn Thiên Lăng thuộc kiểu người không nói lời nào, không mỉm cười, nhìn thôi cũng thấy rất ác liệt. Nếu anh thật sự nổi giận, ai cũng sẽ bị anh hù sợ. Chị Tôn rụt cổ lại, sợ tới mức không dám lên tiếng nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576091/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.