Chị Tôn ngẫm lại, hỏi: “Cô nói Nguyễn thiếu gia đang ở ngay bên cạnh?”
“Ừ.” Nhan Duyệt yểu điệu gật đầu, cô ta vốn là một mỹ nhân từ nhỏ, lúc tỏ vẻ đáng thương càng làm cho người ta thấy yêu thương hơn.
Chị Tôn lại càng thương cô ta hơn, quyết định nhất định phải trợ giúp tiểu thư từng giờ từng phút, giúp tiểu thư được gả vào Nguyễn gia. Đến lúc đó tiểu thư thành thiếu phu nhân của Nguyễn gia, địa vị của chị ta cũng sẽ lên theo.
“Tiểu thư, tôi qua xem thử, lén nhìn xem.”
Nhan Duyệt không ngăn cản chị ta. Chị Tôn đến bên cạnh phòng bệnh, xuyên qua khe cửa, chị ta nhìn thấy Nguyễn Thiên Lăng đang trông chừng bên giường bệnh. Chị ta còn nhìn thấy anh cầm tay Giang Vũ Phi, đối xử với cô rất tốt.
Chị Tôn thầm khinh bỉ nhổ nước bọt, thiếu gia Nguyễn gia thật quá đáng, bỏ mặc vợ chưa cưới của mình không quan tâm, lại đi trông chừng một người phụ nữ bị ruồng bỏ, thật sự rất quá đáng. Tiểu thư nhà chị ta quá đáng thương, ngày mai chị ta sẽ nói chuyện này với phu nhân, để phu nhân đi tìm phu nhân nhà thông gia nói chuyện.
…
Tối hôm đó Giang Vũ Phi cũng không được ngủ yên ổn. Buổi sáng cô bị ác mộng làm tỉnh giấc, cảnh tượng Phích Lịch hung ác lao về phía cô hôm đó không sao gạt ra khỏi lòng cô được. Hễ nhắm mắt lại là thấy khoảnh khắc thân thể to lớn hung mãnh của nó bổ nhào tới cô, há to miệng, định dùng răng nanh sắc nhọn cắn đứt cổ cô.
Đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576087/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.