Cô đẩy người anh ra, Nguyễn Thiên Lăng kéo tay cô xuống, hôn một cái lên khóe môi cô. Giang Vũ Phi giật vội rút tay lại như bị điện, sợ hãi nhìn chằm chằm vào anh: "Anh lại nổi điên cái gì nữa!"
Từ sau lần anh dùng phương thức như vậy đụng chạm vào cô ở trên ghế sofa dưới lầu, sau đó anh cũng không có thêm hành động gì quá đáng nữa, cùng lắm cũng chỉ là cưỡng hôn cô mà thôi.
Bởi vì anh vẫn luôn không chạm vào cô, cô liền buông lỏng cảnh giác, cho rằng bản thân mình đã an toàn rồi. Nhưng bây giờ, cô cảm nhận được rõ ràng toàn thân anh tản ra thứ hơi thở mang đầy tính xâm lược.
Đôi mắt của anh cũng đã thay màu đổi sắc. Vốn dĩ con ngươi của anh mang chút màu nâu, giờ phút này lại như đang chứa đựng một làn sương đen dày đặc, sâu xa thâm thúy làm người ta sợ hãi. Còn có cơ bắp đang căng cứng dưới lớp quần áo mắc tiền này, cũng ẩn chứa sức mạnh và sự nhẫn nhịn vô cùng lớn.
Giang Vũ Phi đã quá quen thuộc những biến hóa trên cơ thể anh rồi. Anh có dáng vẻ như vậy, vô cùng nguy hiểm…
Nguyễn Thiên Lăng ôm chặt eo cô, làm bộ ngực mềm mại của cô áp sát lên lồng ngực anh: "Bác sĩ nói ba tháng là có thể rồi."
Hóa ra anh ta vẫn luôn không chạm vào cô là vì nguyên nhân này. Đầu óc Giang Vũ Phi nhanh chóng tính toán, cô lập tức lên tiếng nói: "Còn chưa được ba tháng, còn mấy ngày nữa mới đủ!"
"Chỉ còn ba ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576071/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.