Anh thở phào một hơi nhưng trong lòng vẫn có chút hụt hẫng.
Cảm thấy hụt hẫng vì thái độ hờ hững của cô.
“Mẹ, tình cảm của con và Nhan Duyệt đã hết, con không thể lấy cô ấy làm vợ.” Nguyễn Thiên Lăng thản nhiên nói.
Bà Nguyễn vừa mở miệng định nói, Nguyễn An Quốc đã lạnh lùng cắt ngang.
“Không nói nữa, ăn cơm đi!”
Nét mặt ba chồng không được tốt, phận con dâu như bà Nguyễn cũng không dám tiếp tục chọc giận ông.
“Mọi người ăn cơm đi, có chuyện gì ăn cơm xong rồi nói.” Ông Nguyễn mỉm cười làm dịu bầu không khí, còn gắp cho bà Nguyễn một cái đùi gà, hy vọng có thể chặn miệng bà ta.
“Em thích nhất là canh trứng đậu hũ, ăn đi.” Nguyễn Thiên Lăng múc một muỗng đậu hũ bỏ vào trong chén Giang Vũ Phi, hành động của anh tự nhiên, chăm sóc hết sức chu đáo.
Tuy Giang Vũ Phi không đói lắm, nhưng cô vẫn cầm đũa lên yên lặng ăn.
Ăn cơm xong, Nguyễn An Quốc bảo mọi người tập trung tại phòng khách, có chuyện gì nói cho rõ ràng.
Giang Vũ Phi rất muốn rời khỏi đây, cô không muốn cùng bọn họ nói về việc cô và Nguyễn Thiên Lăng có kết hôn hay không.
Căn bản cô sẽ không kết hôn với anh, cho dù bọn họ có nói gì đi chăng nữa cũng uổng công mà thôi.
Nhưng cô đã nhận lời Nguyễn Thiên Lăng, hôm nay cô sẽ ngoan ngoãn ở đây, anh đi lúc nào cô sẽ đi lúc ấy.
Vì kế hoạch chạy trốn sau này, trước tiên cô sẽ chịu đựng.
Nguyễn Thiên Lăng kéo cô ngồi xuống ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576060/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.