Anh nghĩ, đợi sau khi đứa nhỏ này sinh ra, anh nhất định sẽ yêu thương nó thật nhiều, để cho nó trở thành đứa trẻ hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Lần đầu tiên, Nguyễn Thiên Lăng chờ mong đứa nhỏ này ra đời đến như thế.
Anh tưởng tượng đứa bé sẽ giống mẹ nhiều hơn, hay là giống ba nhiều hơn.
Những ý nghĩ này của anh Giang Vũ Phi cũng không biết, cô nắm chặt tay, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà, biểu cảm chết lặng.
Nguyễn Thiên Lăng ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt không biểu cảm của cô, đột nhiên có chút lạc lõng.
Thật giống như bị giội nước lạnh vào đầu, tất cả nhiệt tình đều nguội lạnh.
Anh nằm xuống bên cạnh cô, kéo chăn qua phủ lên hai người, ôm eo cô từ phía trước.
"Vũ Phi, nhũng lời anh nói nói đều là thật, chờ anh và Nhan Duyệt từ hôn xong chúng ta sẽ lập tức kết hôn."
"…" Giang Vũ Phi lạnh nhạt dửng dưng nhìn anh, ánh mắt không có chút dao động nào.
Nguyễn Thiên Lăng không thích ánh mắt lạnh như băng này của cô chút nào.
Anh kéo đầu cô vào trong ngực, môi mỏng khẽ mấp máy bên tai cô: "Em không tin anh cũng không sao, anh sẽ chứng minh cho em thấy, anh thật lòng muốn phục hôn với em."
Không phải là cô không tin anh!
Căn bản là cô không thèm phục hôn với anh.
Giang Vũ Phi đẩy người anh ra, xoay người đưa lưng về phía anh: "Tôi buồn ngủ rồi, anh đừng có quấy rầy tôi nữa."
Nguyễn Thiên Lăng nhìn vào gáy cô, mặt trầm xuống không lên tiếng nữa.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576057/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.