Nguyễn Thiên Lăng bước tới trước một bước, Giang Vũ Phi lùi về sau một bước.
Anh đứng trước mặt cô với khí thế như vũ bão, không ngừng tới gần, cô bị ép lùi về phía sau, cho đến khi dựa sát lưng vào vách tường, không còn đường lùi, cô mới lên tiếng hỏi anh: “Anh muốn làm gì?”
Nguyễn Thiên Lăng chống hai tay bên người cô, khoảng cách giữa hai người không đến 10mm.
Anh hơi cúi đầu, cái mũi cao thẳng ở ngay trước mắt cô.
“Sao cô không hỏi xem tình hình Nhan Duyệt thế nào rồi?” Anh thấp giọng hỏi cô, đôi mắt u ám thâm trầm.
Giang Vũ Phi cảm thấy rất nực cười: "Cô ta là gì của tôi, tại sao tôi phải quan tâm tới tình hình của cô ta."
“Cô rất ghét Nhan Duyệt, vì sao lại ghét cô ấy?”
“Rốt cuộc anh muốn làm gì? Tránh ra, tôi không có thời gian đâu mà nói chuyện phiếm với anh.”
“Giang Vũ Phi, là vì tôi nên cô mới ghét Nhan Duyệt như vậy sao?” Nguyễn Thiên Lăng hỏi cô.
Giang Vũ Phi lạnh đạm nhìn anh, cười nhạt nói: “Anh sai rồi, tôi ghét cô ta không phải vì anh. Mà tôi ghét cả hai người, nhìn thấy anh hay nhìn thấy cô ta, tôi đều ghét như nhau.”
Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng hơi tối lại: “Nhưng trước kia cô rất yêu tôi.”
“Anh muốn nói cái gì? Muốn biết gì?”
"Tôi muốn biết mấy tháng trước vì sao đột nhiên cô bắt đầu phản kháng tôi, tránh né tôi, không còn yêu tôi nữa."
Đôi mắt Giang Vũ Phi hơi sáng lên, đôi mắt sắc bén của Nguyễn Thiên Lăng không bỏ qua bất kỳ biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576008/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.