“Cô Nhan, sao cô lại tới đây?”
“Bà gọi tôi là gì? Thím Lý, tôi thấy bà tuổi cũng lớn rồi, có thể không cần tiếp tục làm nữa, về nhà hưởng phúc đi.” Nhan Duyệt lạnh nhạt nói.
Cô ta không biểu lộ ra bộ dạng hung ác, nhưng lại cho người ta cảm giác vài phần sợ hãi.
“Thiếu phu nhân, sao cô lại đến?” Thím Lý lập tức đổi giọng, mỉm cười hỏi, lòng thầm nghĩ mình lớn tuổi, không chấp đứa con nít vô giáo dục.
“Lăng đến đây đúng không?” Nhan Duyệt nhìn ngó xung quanh, rồi nhìn lên tầng hai, có ý định nghĩ bắt quả tang một lần nữa.
Tóm lại bây giờ cô ta quyết không cho phép anh và Giang Vũ Phi qua lại. Giang Vũ Phi bỏ thuốc định hại chết anh, vì sao anh còn muốn qua lại với cô.
“Thiếu gia có tới đây, nhưng đã đi rồi.” Thím Lý nói thật.
Nhan Duyệt liếc bà một cái, ánh mắt thím Lý bình thản, không hề né tránh.
Nhan Duyệt tin lời bà: “Giang Vũ Phi đâu?”
“Cô Giang ở vườn hoa sau nhà.”
“Gọi cô ta tới đây, nói tôi tìm cô ta có việc.” Nhan Duyệt ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt vô tình nhìn thấy tấm danh thiếp trên bàn trà.
Thím Lý đi mời Giang Vũ Phi, lòng thầm nghĩ có nên gọi điện cho thiếu gia không.
Nhan Duyệt cầm tấm danh thiếp lên, khẽ đọc: “Bác sĩ tâm lý... Mã Tinh...”
Cô ta nhíu mày hoài nghi, không hiểu vì sao ở đây lại có tấm danh thiếp này.
Giang Vũ Phi và Mã Tịnh về đến phòng khách, liền nhìn thấy Nhan Duyệt đang vắt chân ngồi trên ghế sofa. Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576002/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.