Lưu Thiến Thiến thấy các cô đi ra ngoài, cô ta bưng ly rượu lên nhấp một ngụm rồi mỉm cười nói chuyện với những người xung quanh.
“Em muốn nói gì với chị?” Đi ra bên ngoài, Nhan Duyệt ngờ vực hỏi Hứa Mạn.
Hứa Mạn thì thầm bên tai cô ta một hồi, sắc mặt Nhan Duyệt thay đổi, trầm giọng nói: “Đồ ngốc! Nếu như bị điều tra ra việc này, không ai giúp em được đâu.”
Hứa Mạn không để bụng nói: "Sợ gì chứ. Chị yên tâm đi, em làm việc không có chút sơ hở nào. Duyệt Duyệt, đây là em giúp chị hả giận. Em đã không vừa mắt con nhỏ Giang Vũ Phi kia từ lâu rồi, chị cứ yên tâm, cô ta sẽ không sao đâu, chẳng qua là hù dọa cô ta một chút thôi, để cho cô ta đừng quá càn rỡ."
Nhan Duyệt cụp mắt trầm ngâm nói: "Được rồi, chuyện này không được nói với bất cứ ai."
“Trừ chị ra thì em chưa nói với ai cả, em cũng không nói cho Thiến Thiến biết.”
Nhan Duyệt suy nghĩ một hồi rồi kéo tay của Hứa Mạn cười nói: “Chị nghe nói gần đây ba em định tranh cử đại biểu nhân dân đúng không?”
Mắt Hứa Mạn sáng lên, cô ta gật đầu: “Đúng vậy, nhưng chị cũng biết đó, ba em không có liên minh chính trị, cho nên cơ hội trúng cử rất ít.”
“Chú Hứa làm từ thiện nhiều như vậy, chú ấy không đắc cử thì ai có thể đắc cử đây?” Nhan Duyệt nở nụ cười thâm thúy.
Hứa Mạn giật mình gật đầu: “Chị nói đúng đó, ba em là người thích làm từ thiện nhất.”
Cô ta thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575993/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.