Nguyễn Thiên Lăng ở trong thư phòng nghĩ cả đêm mới hạ quyết tâm như vậy.
Lúc trời vừa sáng, trong cái gạt tàn thuốc đã đầy những đầu lọc.
Để quyết định được như vậy, với anh mà nói còn khó hơn cả ra quyết sách cho những việc trọng đại.
Nhưng anh đã lựa chọn rất tốt, trong lòng anh nghĩ chỉ cần cứ tiếp tục như vậy, có lẽ ai cũng sẽ có kết cục tốt đẹp.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, Giang Vũ Phi thấp thỏm chờ đợi.
Mặc dù chỉ là tiểu phẫu một khối u nhỏ nhưng cô vẫn rất lo lắng.
Hi vọng mẹ cô có thể bình yên vô sự, cũng hi vọng chú sớm được thả ra để cả nhà bọn họ sớm trở lại cảnh yên bình.
Phòng phẫu thuật tắt đèn, cửa mở ra, một bác sĩ đi tới cười nói với cô: “Khối u đã được cắt bỏ toàn bộ, phẫu thuật rất thành công.”
“Cảm ơn bác sĩ.” Giang Vũ Phi thở phào một hơi, lộ vẻ vui mừng tươi cười.
Sắp xếp xong cho mẹ, lúc rời khỏi bệnh viện cũng đã là buổi chiều.
Giang Vũ Phi cùng thím Lý đi trong hoa viên ở bệnh viện, trước mắt cô đột nhiên tối sầm choáng váng, cô ngã xuống đất ngất đi.
“Cô Giang!” Trong nháy mắt, thím Lý sợ tới mức hồn bay phách tán.
Giang Vũ Phi được đưa vào phòng cấp cứu, bác sĩ nói cô chỉ là thần kinh quá căng thẳng, hơn nữa lại phải chịu quá nhiều áp lực, lại đang mang thai nên mới bị ngất.
Cho dù cô không có chuyện gì quá nghiêm trọng, thím Lý vẫn gọi điện cho Nguyễn Thiên Lăng.
Lúc này, Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575988/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.