Cô đi đến trạm xe, vẫy một chiếc xe lại. Tay cô lạnh đến mức run rẩy kịch liệt, hai lần mở cửa xe đều không mở được.
Tài xế phải mở cửa giúp cô, cô bước vào xe ngồi, tài xế hỏi cô muốn đi đâu, cô suy nghĩ vẫn quyết định về chỗ ở của mình.
Về đến nhà, cô nhanh chóng chui vào trong chăn, nằm co ro trên giường, trong lòng nóng như chảo đốt, cực kỳ khó chịu.
Cô mang thai con của Nguyễn Thiên Lăng, mà cô lại sắp đính hôn với Tiêu Lang.
Cô nên làm sao bây giờ? Rốt cuộc cô nên làm sao bây giờ?
Hai tay Giang Vũ Phi sờ vào bụng, nội tâm giằng xé đau khổ. Cô không muốn đứa con này, không muốn có con với Nguyễn Thiên Lăng.
Thế nhưng nghĩ đến kiếp trước cô xảy thai, cô lại không nhẫn tâm.
Bình thường cô luôn nói Nguyễn Thiên Lăng không xứng là ba của con cô, nếu cô bỏ đứa con này, vậy thì cô và Nguyễn Thiên Lăng có khác gì nhau.
Giang Vũ Phi nghĩ mãi mà không biết phải làm sao, ông trời cho cô sống lại lần nữa, cô cũng cẩn thận từng ly từng tí để tránh xảy ra bi kịch, vậy mà vì sao tất cả mọi chuyện không biết là vô tình hay cố ý lại đi theo con đường giống như kiếp trước.
Cô cho rằng kiếp này có chết cũng không thể mang thai con của Nguyễn Thiên Lăng.
Nhưng mà bây giờ...
Trong lòng Giang Vũ Phi rất khó chịu, cô ôm chặt chăn khóc nức nở.
Khóc được một lúc, cô ngẩn người nằm ở trên giường, cho đến khi bầu trời tốt đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575929/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.