“Mẹ biết là con có thể đến mà, con cứ từ từ mà đi, chúng ta sẽ đợi con tới rồi mới ăn cơm.” Vương Đại Trân ở đầu dây bên kia lập tức tươi cười rạng rỡ.
Tắt điện thoại xong, Nguyễn Thiên Lăng đứng dậy đi tắm rửa, thay quần áo xong mới đi ra ngoài.
Anh ngồi vào trong xe, vừa khởi động xe thì lại nhận được điện thoại của Nhan Duyệt gọi tới.
"Lăng, hôm nay đến nhà em ăn cơm đi."
Mồng hai là ngày mà con rể về nhà mẹ vợ ăn cơm, mặc dù bọn họ chưa kết hôn nhưng Nhan Duyệt vẫn muốn anh đi đến nhà cô ta, như vậy không những cho cô ta mặt mũi, mà ba mẹ của cô ta cũng sẽ rất vui vẻ.
Nguyễn Thiên Lăng khởi động xe, nói một cách do dự: "Hôm nay không được rồi, ngày mai anh mới đến được. Hôm nay anh có chút việc."
"Chuyện gì vậy?"
"Có chút việc gấp ấy mà."
"Tới trễ một chút cũng không được sao?"
"Ừ, nhưng mà buổi tối có lẽ là có thể."
"Vậy được rồi, khi nào anh rảnh thì hãy đến." Trong giọng nói Nhan Duyệt ngập tràn sự thất vọng.
Trong lòng Nguyễn Thiên Lăng hơi áy náy một chút, thế nhưng anh đã đồng ý đến nhà Giang Vũ Phi, nửa đường lại đổi ý chỉ sợ không tốt lắm.
Cúp điện thoại xong, anh vẫn lái xe đi đến nhà Giang Vũ Phi.
Vương Đại Trân bưng đồ ăn lên bàn, bày chén đũa xong, nhưng cũng không vội ăn cơm. Giang Vũ Phi hỏi bà đang đợi ai, bà cười nói: "Mẹ gọi điện thoại cho Thiên Lăng, nó nói nó sẽ đến ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575924/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.