Nghĩ tới đây, anh giơ tay ra đỡ cô ta dậy, Kim Bối Nhi vui mừng quá đỗi, cho rằng kế hoạch của cô ta đã thành công.
Nguyễn Thiên Lăng đỡ cô ta dậy rồi lập tức buông cô ta ra, không có một chút ý tứ mập mờ.
“Bây giờ cô đang làm việc gì?" Anh hỏi cô ta.
Kim Bối Nhi cụp mắt rầu rĩ nói: “Làm hành chính tại một công ty.”
“Tiền lương bao nhiêu?”
“Chỉ có ba ngàn.” Rõ ràng cô ta chê tiền lương ít.
Nguyễn Thiên Lăng không nhịn được cười vui vẻ.
Cũng đúng, lúc cô ta làm người mẫu mỗi tháng thu nhập cũng phải mấy chục nghìn, gặp trường hợp đặc biệt còn có thể lên tới sáu con số, tất nhiên không để mấy nghìn đồng vào mắt nổi.
Anh nhớ Giang Vũ Phi ban đầu làm nhân viên phục vụ ở khách sạn Kim Đế, tiền lương chắc cũng ít ỏi như vậy.
Giờ cô làm ở nhà hàng của tên họ Tiêu, khác một điều là tiền lương cao hơn chăng?
Sao anh nhìn người phụ nữ đó làm việc rất vui vẻ, đâu có chút tủi thân nào?
Nếu người phụ nữ đó không hài lòng với công việc nhân viên phục vụ, đêm nay anh cũng không phải đau đầu như vậy.
“Nguyễn thiếu gia, em còn có thể quay trở về làm người mẫu không?” Kim Bối Nhi nắm chặt cơ hội, tỏ vẻ đáng thương hỏi anh.
Nguyễn Thiên Lăng liếc nhìn chiếc xe thể thao vừa mới mua, sau đó lấy một sấp tiền nhét vào tay cô ta.
“Gần đây chắc cô tốn nhiều thời gian mới thăm dò được là tôi mua xe mới, lại còn vất vả chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575907/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.