Nguyễn Thiên Lăng quả thực có dự định này, Nhan Duyệt chính là người phụ nữ anh yêu nhất.
Cô ta làm bạn với anh từ nhỏ, lúc thiếu niên và cả tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của anh.
Anh làm sao có thể nhẫn tâm thấy cô ta đau lòng cơ chứ.
Cô ta đau lòng như vậy, anh cũng cảm thấy xót xa.
Ngồi vào xe, Nguyễn Thiên Lăng khởi động xe, chạy về phía biệt thự riêng của anh. Nhan Duyệt nghiêng đầu tựa vào người anh, cong môi cười tươi đầy hạnh phúc.
Xe đi được nửa đường thì điện thoại của Nguyễn Thiên Lăng vang lên.
Anh lấy điện thoại ra, Nhan Duyệt nhạy cảm nhìn sang, nhưng là một dãy số lạ, chứ không phải của Giang Vũ Phi, cô ta thở phào nhẹ nhõm.
Nguyễn Thiên Lăng không nghe máy ngay mà do dự một lúc mới bắt máy.
“Thiếu gia, cô Giang vẫn ở trong nhà Tiêu Lang không trở về, hiện tại bọn họ đã tắt đèn.”
Anh nhíu chặt mày, trong mắt ánh lên tia sắc lạnh.
“Tôi biết rồi, giao cho các người xử lý, tôi tới ngay.”
“Vâng!”
Nhan Duyệt ngẩng đầu lên, bất an nhìn anh.
Nguyễn Thiên Lăng nghiêng đầu vuốt tóc cô ta, cười nói: “Bây giờ anh đưa em về nghỉ ngơi, về tới nhà thì ngủ một giấc thật ngon, đừng nghĩ lung tung nữa, biết không?”
Nhan Duyệt ấm ức cắn môi, trong lòng khó chịu.
Tưởng rằng đêm nay sẽ thành công, vậy mà giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim!
Người đàn ông nghiêng người hôn lên môi cô ta, dịu dàng nói: “Ngoan, nghe lời anh.”
“Vâng.” Cô ta một lần nữa lại tựa lên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575898/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.