Giang Vũ Phi giãy giụa mãi, nhưng mà cơ thể cô đã không còn chút sức lực nào.
Cô không giống anh, có một thể lực dẻo dai, cũng cũng không có sức lực to lớn đến vậy.
Hơn nữa cô càng giãy dụa, anh lại càng mạnh tay, giống như gân bò vậy, càng kéo, nó càng co rút lại.
Tình cảnh có vẻ như không kiểm soát được.
Đây là nơi công cộng, rất nhiều người luyện tập trượt tuyết ở đây.
Mọi người bỏ qua trượt xuống phía dưới, nhưng cũng có người trượt ngang qua nhìn thấy hành vi của bọn họ.
Anh mặt dày, không sợ trời không sợ đất, có lẽ cũng không sợ bị bắt gặp trong tình cảnh mất mặt này.
Nhưng mà cô không thể mất mặt, cô sợ anh còn chưa đủ sao?
Giang Vũ Phi nắm chặt nắm đấm, hận vì không thể đấm vào mặt anh ta.
Không, bây giờ cô rất muốn có con dao trong tay, cắt sạch gốc rễ độc ác của anh!
Ngẩng đầu nhìn chằm chằm lên cao, cơ thể Giang Vũ Phi vẫn không thể cử động, như thể bị ép ở trong không khí lạnh làm cho đông cứng.
Đột nhiên thấy đau ở cổ, cô biết anh lại cắn người!
“Nguyễn Thiên Lăng, anh thật sự thích cắn người sao?” Giang Vũ Phi tức giận mắng to, đáp lại cô là “con chó” càng gặm cắn hung ác hơn.
Lúc Giang Vũ Phi sắp không chịu nổi được nữa, sắp bùng nổ.
Anh đột nhiên ngẩng đầu, con mắt màu đen dưới tấm kính chăm chú nhìn cô, ngọn lửa trong đó vẫn chưa lắng xuống.
“Tôi không ngờ rằng anh vô liêm sỉ như vậy, chúng ta đã ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575892/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.