Nguyễn Thiên Lăng nói muốn đi ăn cơm tây, vậy cũng chỉ có thể đi ăn cơm tây. Ma xui quỷ khiến thế nào, anh lái xe đến nhà hàng Pháp của Tiêu Lang.
Hai người vừa đi vào nhà hàng, liền nhìn thấy Giang Vũ Phi mặc đồng phục tự mình đang gọi món cho khách hàng.
Hôm qua mới thấy cô làm nhân viên phục vụ ở khách sạn Kim Đế, hôm nay cô lại chạy đến nơi này đảm đương việc của nhân viên phục vụ.
Nguyễn Thiên Lăng chẳng hiểu sao có chút tức giận, ngoại trừ làm nhân viên phục vụ ra, thì cô sẽ không làm việc gì khác sao?
Nhan Duyệt đang thầm nghĩ bụng, quả nhiên là tiện nhân, cô ta cũng chỉ thích hợp làm nhân viên phục vụ thôi.
Giang Vũ Phi cầm menu khách gọi món xong quay người, đúng lúc nhìn thấy hai người đi vào nhà hàng, cô sững sờ, cụp mắt làm bộ không biết bọn họ.
Nguyễn Thiên Lăng tìm một bàn ăn gần đó rồi dừng lại, đầu tiên anh kéo cái ghế ra, để Nhan Duyệt ngồi xuống, sau đó mới ngồi vào vị trí đối diện cô ta.
Giang Vũ Phi tỉnh bơ đi ngang qua bọn họ, vốn định không gây ra bất cứ xung đột gì với họ. Nhan Duyệt lại đột nhiên gọi cô: "Mang menu ra đây, chúng tôi muốn gọi món."
"Chờ chút." Cô lạnh nhạt mở miệng, đi lấy menu đưa cho bọn họ gọi món.
Cô làm như không biết bọn họ, làm hết phận sự đứng bên cạnh, đợi bọn họ gọi món xong. Nguyễn Thiên Lăng đưa mắt liếc cô một cái, ánh mắt bình tĩnh, không có bất kỳ chấn động nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575885/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.