Nguyễn Thiên Lăng dịu dàng xoa đầu cô ta, mỉm cười an ủi: “Em đừng suy nghĩ quá nhiều, anh chưa nói là cô ta thật sự mang thai con của anh. Có lẽ cô ta chỉ lừa gạt chúng ta mà thôi, trước khi làm rõ sự việc chúng ta không thể đoán mò được.”
Nhan Duyệt ngẩng đầu lên, trong hốc mắt ửng đỏ còn vương nước mắt lóng lánh: “Nếu như cô ta thực sự mang thai?”
Đôi mắt Nguyễn Thiên Lăng sâu thăm thẳm, anh mở miệng nói: “Nếu như cô ta thật sự có con với anh thì để cô ta sinh vậy, nhưng anh sẽ không vì con mà đến với cô ta đâu. Cô ta có thể chọn đưa con cho chúng ta nuôi, hoặc tự mình nuôi.”
Lông mi của Nhan Duyệt nhẹ nhàng rũ xuống, kịp thời che đậy vẻ oán hận lạnh lẽo trong mắt.
Không ngờ anh lại đồng ý cho Giang Vũ Phi sinh con!
Vì sao lại không để cô ta phá thai, tại sao lại cho cô ta sinh nó ra?
Nếu anh cần con thì cô ta có thể sinh cho anh, cớ gì phải mượn ả tiện nhân kia sinh!
Nhan Duyệt liều mình ngăn tiếng kêu gào điên cuồng trong lòng lại, cô ta cố gắng hết sức mới có thể nhìn anh bằng đôi mắt đầy ý cười.
“Lăng, không cần biết anh có con hay không, em cũng sẽ không bao giờ rời xa anh. Nếu như cô ta thực sự có, vậy thì cứ để chúng ta nuôi. Con của anh làm sao có thể lưu lạc ở bên ngoài, em và anh cùng nhau nuôi nấng nó, để sau này nó còn có tương lai, anh xem được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575880/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.