“Đây là năm mươi triệu tôi cho cô, cầm lấy đi.”
Giang Vũ Phi chỉ lạnh nhạt liếc nhìn một cái, ánh mắt không chút dao động.
“Không cần, cổ phần ông nội cho tôi, đến lúc đó tôi sẽ chuyển nhượng lại cho anh. Còn mười triệu đó tôi cũng sẽ để lại cho anh, anh giấu ông nội chuyện này giúp tôi.”
Cô không cần bất cứ thứ gì cả, là do quá tự cao, hay là căn bản không thèm đồ của anh?
Nguyễn Thiên Lăng đột nhiên cảm thấy rất tức giận.
Anh nhét tờ chi phiếu vào tay cô: “Cô bắt buộc phải cầm, tôi không muốn người ngoài nói Nguyễn gia chúng tôi nhỏ mọn, keo kiệt.”
“Anh yên tâm, tôi sẽ không nói gì đâu, anh cầm chi phiếu lại đi, tôi không cần.” Cô lại đặt chi phiếu lên giường, xách va li định xuống lầu.
“Cô!” Nguyễn Thiên Lăng tức giận đến tái mặt.
Người đàn bà đáng chết này, họ đã đến mức ly hôn rồi, sao cô không biết thỏa hiệp một lần!
“Cô đứng lại đó cho tôi!” Anh cầm chi phiếu lên, nghiêm nghị hét gọi cô.
Giang Vũ Phi làm lơ, xách va li ra khỏi phòng, quay người đi xuống lầu.
Cô đi xuống lầu, chú Trung tiến lên cung kính hỏi: “Thiếu phu nhân, cần giúp gì không?”
“Chú Trung, sau này chú gọi cháu là Vũ Phi đi, cháu không phải thiếu phu nhân của Nguyễn gia.”
“Vậy được, gọi cô là Giang tiểu thư đi.” Chú Trung vẫn ôn hòa, bình dị, gần gũi như trước, không có thái độ gió chiều nào theo chiều ấy.
Giang Vũ Phi cảm động, chú Trung có thể ở bên ông nội hầu hạ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575854/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.