Giang Vũ Phi ý thức mơ mơ màng màng, lúc thì tỉnh táo lúc thì lại mê man trong bóng tối.
Cô cảm giác có người đặt tay trên trán cô, sau đó vang lên tiếng nói của một chàng trai: "Hơi sốt một chút... Tôi sẽ tiêm cho cô ấy một mũi... Chỗ thuốc này ngày uống ba lần..."
Là ai đang nói chuyện?
Cô cố gắng mở to mắt, đối diện với khuôn mặt của bác sĩ Hồ, bác sĩ của Nguyễn gia.
"Cô tỉnh rồi? Đừng sợ, tôi tiêm cho cô một mũi, cô sẽ không còn khó chịu nữa" Bác sĩ Hồ thân thiết mỉm cười với cô, nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của anh ta, cơ thể Giang Vũ Phi không khỏi thả lỏng rất nhiều.
Nguyễn Thiên Lăng tiến đến vén tay áo của cô lên, để lộ ra cánh tay mảnh khảnh trắng trẻo.
Nhìn thấy cổ tay cô, phản ứng đầu tiên của người đàn ông chính là cô rất gầy, gầy đến mức có thể thấy rất rõ ràng mạch máu màu xanh trên cánh tay.
Gần đây cô đang ăn những gì, sao càng ngày càng gầy!
Nguyễn Thiên Lăng nhíu mày lại gần như có thể kẹp chết cả con ruồi.
Bác sĩ Hồ liếc nhìn biểu cảm trên mặt anh, trong mắt có một tia vui vẻ. Anh ta cầm ống tiêm, kim tiêm đâm vào mạch máu trên cánh tay Giang Vũ Phi.
Kim tiêm bén nhọn đâm vào trong mạch máu, Giang Vũ Phi cảm nhận được cơn đau buốt kia, trên mặt không có một chút biểu cảm. Cô vốn sợ tiêm, nhưng bây giờ, cảm giác đau buốt đối với cô mà nói hoàn toàn không có nghĩa gì.
Bởi vì trong lòng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575839/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.