"Được, để mẹ tìm người hỏi thăm xem."
Nhan Duyệt trở lại phòng chờ đợi không được bao lâu, bà Nhan liền sa sầm mặt đẩy cửa vào: "Duyệt Duyệt, Nguyễn gia bọn họ thật quá đáng!"
"Sao?" Nhan Duyệt hỏi trong lòng đầy bất an, chẳng lẽ sự tình thật sự có liên quan đến cô ta sao?
Bà Nhan đến bên giường ngồi xuống, tức giận nói: "Mẹ cho người đi nghe ngóng mới biết, hôm nay Giang Vũ Phi quỳ xuống xin ông lão Nguyễn gia cho phép cô ta và Nguyễn Thiên Lăng ly hôn, nhưng mà ông cụ lại không đồng ý!"
"Giang Vũ Phi đã quỳ xuống, ông ấy cũng không đồng ý?" Nhan Duyệt cả kinh ngồi dậy.
Cô ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Giang Vũ Phi là thân phận gì chứ, thế mà lại quỳ xuống cầu xin ly hôn.
Cô ta coi Nguyễn gia là gì, muốn ly hôn cũng là Nguyễn gia không cần cô ta, không phải cô ta không cần Nguyễn gia!
"Mẹ, mẹ đang nói đùa với con sao. Cô ta đã như vậy, làm sao ông nội Lăng có thể không đồng ý?" Theo cô ta thấy, Nguyễn An Quốc nên lập tức bắt Giang Vũ Phi thu dọn đồ đạc cút xéo đi mới đúng.
Giang Vũ Phi có điểm nào tốt, Nguyễn gia không nỡ để cô ta đi như vậy sao?
Bà Nhan và cô ta suy nghĩ giống nhau: "Mẹ thấy xem ra ông lão Nguyễn gia lớn tuổi, người hồ đồ, loại cháu dâu này mà ông ấy cũng muốn giữ. Không chỉ thế, ông ấy còn vì chuyện này tức đến ngất xỉu. Người làm Nguyễn gia còn nói..."
"Còn nói gì?"
"Duyệt Duyệt, con đừng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575837/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.