Tôi ăn thấy rất vừa miệng.” Cô thản nhiên đáp lại anh, rồi lại bỏ thêm một múi nữa vào miệng.
“Thực sự rất chua.” Nguyễn Thiên Lăng vẫn cố gắng nói.
“Chua thì đừng ăn!”
Người làm che miệng cười khẽ: “Thiếu phu nhân, quả quýt này rất chua, cô ăn mà không thấy chua, chẳng lẽ là có tin vui ư.”
Quả quýt trong tay Giang Vũ Phi suýt rơi xuống đất.
“Vũ Phi có tin vui?” Nguyễn An Quốc vội vàng đi tới, vui vẻ hỏi.
“Không có! Ông nội, ông đừng nghe họ đoán bừa.” Cô vội vàng lắc đầu giải thích, người làm nghĩ là cô xấu hổ, tiếp tục cười nói: “Thiếu phu nhân, trước kia tôi mang thai, cũng rất thích ăn chua, cơm thì lại không muốn ăn. Mấy hôm nay cô đều như vậy đúng không?”
Giang Vũ Phi chợt nhớ tới chuyện Nguyễn Thiên Lăng nói ngày hôm qua, thuốc tránh thai chỉ có có thể tránh thai 95%, có lẽ cô chính là 5% may mắn còn lại.
Chẳng lẽ cô thực sự…
Chu kỳ của cô tháng này lặn mất tăm, ăn cơm thì không thấy ngon mà chỉ thích ăn mấy thứ chua chua, chẳng lẽ cô không may lại trúng thưởng sao?
Không thể nào!
Cô làm sao có thể mang thai chứ…
Sắc mặt Giang Vũ Phi trắng bệch, nhận thức được mình có khả năng mang thai, cô không những không vui, mà ngược lại còn là một đả kích lớn với cô.
Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng âm thầm quan sát cô, mặt không lộ cảm xúc nói: “Có lẽ cô thực sự mang thai, lát nữa đi với tôi đến bệnh viện khám xem.”
“Tôi không có mang thai.” Giang Vũ Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575816/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.