Nghĩ tới đây, Nguyễn Thiên Lăng cảm thấy dòng nhiệt đang len lỏi trong cơ thể anh, ánh mắt anh cũng dịu hẳn xuống vài phần.
“Ở đây… có thể làm như vậy…” Anh ghé sát vào mặt cô, giọng nói khàn khàn trầm trầm.
Giang Vũ Phi không chú ý anh tới gần, cô chỉ chăm chú nghe anh giảng giải, vừa nghe vừa gật đầu liên tục.
Cũng là anh giảng hay, hơn nữa lại lôi cuốn, cô mới nghe đến mê mẩn.
Thậm chí còn quên mất anh là Nguyễn Thiên Lăng.
Khi cô phát hiện ra sự không phù hợp thì tay trái của người đàn ông đã rời khỏi bàn phím, đặt trên eo cô.
Theo hơi ấm trong lòng bàn tay anh truyền đến, lập tức đánh thức thần trí cô.
Cô khẽ hô lên một tiếng, theo phản xạ có điều kiện kéo tay anh ra, nhưng tay còn lại của anh đã nhanh chóng đặt lên người cô, ôm cô vào lòng.
“Anh…” Giang Vũ Phi xấu hổ mở to hai mắt, âm thầm giãy giụa: “Thả tôi ra!”
Tên bỉ ổi này, cô không ngờ anh sẽ thừa lúc cô không chú ý mà đánh lén cô!
Giang Vũ Phi lập tức ảo não không thôi, cô thực sự không nên lơ là.
“Nói cho tôi biết, những cái vừa mới nói kia, cô đều hiểu cả chưa?” Nguyễn Thiên Lăng không những không buông cô ra, mà lại càng ôm chặt cô hơn.
Mặt anh áp sát bên tai cô, hơi thở nóng rực hỏi.
Giang Vũ Phi nhíu mày không thoải mái: “Đều đã hiểu rồi! Tôi không học nữa, anh thả tôi ra nhanh!”
Người đàn ông nhếch môi cười nhạt, đột nhiên ôm lấy cô, xoay người cô một vòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575813/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.