Không kìm lòng nổi, tay nắm chặt cửa xe, cô chủ động nói ra: “Là anh hèn hạ trước, tôi mới gọi điện thoại cho anh, Nhan Duyệt sỉ nhục tôi, tôi phản kháng lại thì có gì sai? Nhưng cô ta là người anh thương yêu nhất, bất cứ ai cũng không thể ức hiếp cô ta, tôi lại khiến cô ta tổn thương buồn bã, cho nên anh mới định chừng phạt tôi đúng không? Nguyễn Thiên Lăng, tôi nói cho anh biết, lần này nếu như anh còn như thế với tôi, tôi nhất định sẽ khiến anh ân hận cả đời!”
Nhục nhã như thế, cô chịu một lần là đủ rồi, lại chịu thêm lần nữa, cô tuyệt đối sẽ không kiềm chế được nữa, không biết sẽ làm ra chuyện gì.
Anh đừng tưởng rằng có quyền có thế thì muốn làm gì cũng được. Nếu như cô đã không thiết gì nữa thì sẽ còn tiếp tục sợ anh sao?
“Rốt cuộc cô đang nói gì?” Nguyễn Thiên Lăng nheo mắt nhìn cô, sắc mặt rất không vui.
Giang Vũ Phi hơi ngẩn người ra.
Xem dáng vẻ của anh, có vẻ anh thực sự không biết cô đang nói gì.
Nhưng mà cô cũng mang thái độ nghi ngờ: “Trưa nay tôi gọi điện thoại cho anh, là Nhan Duyệt nhận, anh không biết sao?”
Người đàn ông không trả lời mà trực tiếp lấy điện thoại ra xem lại nhật ký cuộc gọi.
Anh xem một lúc, căn bản là không tìm được nhật ký hôm nay. Anh ném điện thoại cho cô, lạnh lùng nhìn cô.
Giang Vũ Phi trong lòng có cảm giác không tốt.
Cô nhặt điện thoại lên, lướt tìm một chút, trong mắt lột ra vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575796/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.