Anh ta vội vàng lui ra, trên khuôn mặt vẫn còn nở nụ cười ngượng ngùng.
Cô thư ký của Nguyễn Thiên Lăng là một phụ nữ hơn ba mươi mấy tuổi rất bảo thủ, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Đông Phương Dục. Tên này đối diện với cái nhìn đầy xét nét của cô ấy thì cảm thấy ngượng nghịu ho khan mấy tiếng, ráng nhịn cười, nhịn tới khuôn mặt đỏ cả lên.
Một lát sau, cánh cửa văn phòng bật mở, Giang Vũ Phi tay xách hộp cơm, mặt ửng đỏ vội vàng gật đầu với cô, rồi lật đật đi khỏi.
Đông Phương Dục cười nói với theo bóng lưng của cô: “Chị dâu, chị đi từ từ nhé!”
Chân Giang Vũ Phi lảo đảo, ước gì đất nứt cho cô chui xuống.
Nhìn thấy dáng đi như chạy của cô, Đông Phương Dục được một trận cười hỉ hả.
“Ha ha... anh Lăng này, chị dâu thật là thú vị!” - Anh ta đi vào văn phòng, cười nói với Nguyễn Thiên Lăng: “Em chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ nào mắc cỡ như chị ấy. Ha ha... Thật thú vị!”
Trong thế giới của anh ta, phụ nữ ai cũng phóng khoáng, nếu không thì sao ai ai cũng thi nhau bò lên giường của anh ta làm gì.
Cho nên nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của Giang Vũ Phi, anh ta cảm thấy rất tức cười.
Nguyễn Thiên Lăng bình thản nhìn Đông Phương Dục một cái, hỏi: “Tìm tôi có việc gì không?”
Đông Phương Dục vội thu lại nụ cười, đưa một cuốn tạp chí cho anh: “Anh Lăng, anh bị người ta nhắm trúng rồi!”
Nguyễn Thiên Lăng ngạc nhiên nhận cuốn tạp chí, thoáng nhìn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575733/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.