Anh giống như có được sức sống mới, một lần nữa kiểm soát được cơ thể của mình, cảm giác bực bội, lực bất tòng tâm, khó chịu đều không còn.
Nguyễn Thiên Lăng thở phào nhẹ nhõm trong giấc mơ, anh có thể tùy ý kiểm soát được cơ thể mình, cảm giác này thật tốt.
Tất cả điều này, phải cảm ơn đôi tay nhỏ dịu dàng kia.
Trong tim Nguyễn Thiên Lăng có chút rung động, không kìm lòng được, anh vươn tay nắm lấy đôi tay ấy, anh cảm giác như nó muốn rút lại.
Anh nhíu mày, thứ mà anh muốn thì không được bỏ chạy.
Nguyễn Thiên Lăng tăng thêm sức lực nắm nó thật chặt trong tay, trong lòng thét lên: Không được đi! Em là của tôi... của tôi!
Thế nhưng đôi tay ấy cũng có sức mạnh rất lớn, anh sắp không giữ được cô nữa!
Anh lo lắng, tức giận hét to: “Không được trốn!”
Tiếp theo, chính anh cũng mở mắt to nhìn cảnh tượng trước mắt.
Giang Vũ Phi ngồi ở bên giường, đang cau mày nhìn anh chằm chằm.
Tay anh đang nắm một đôi bàn tay nhỏ bé mềm mại, anh chớp mắt mấy cái rồi nhìn xuống... Bàn đôi tay ấy là của Giang Vũ Phi.
Tim anh đập nhanh, anh hất tay cô đi như bị điện giật.
“Cô đang làm gì thế?” - Anh ngồi dậy, áp chế người khác một cách không chắc chắn.
Giang Vũ Phi âm thầm nghiến răng... Thượng Đế! Mau đón con trai của người về đi.
Thấy cô không trả lời, anh tức giận hỏi lại: “Tôi hỏi cô đang làm gì ở đây? Nhân lúc tôi ngủ cô lén lút làm cái gì?”
“Tôi chẳng làm gì cả, tôi đang xem anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575723/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.