Ông lão nói: “Ông cũng phát hiện ra bây giờ Vũ Phi có hơi khác so với ngày trước. Lúc trước chuyện gì nó cũng nghe cháu, làm việc gì cũng ngoan ngoan nghe lời, ở trong nhà không có cảm giác tồn tại. Hiện tại vợ cháu hình như cả người như phát sáng, trong nhà đâu đâu cũng là hình ảnh của con bé, mỗi ngày vợ cháu đều can dự vào cuộc sống của chúng ta. Dẫu rằng bây giờ con bé không còn yêu cháu nữa, đã vậy còn bắt đầu ghét cháu, so sánh với Vũ Phi trước đây mà nói, không phải Vũ Phi này đã trở nên có sức sống hơn rồi sao?”
“Ông nội, ông muốn nói gì vậy?”
“Ông chỉ muốn nói với cháu, dù sao Vũ Phi cũng là vợ của cháu, cháu cũng nên toàn tâm toàn ý chấp nhận con bé. Cho dù mối quan hệ của hai cháu không được tốt cho lắm, còn không hơn là sống một đời lạnh nhạt, bình thường vô vị sao?”
Đáy mắt Nguyễn Thiên Lăng ánh lên vẻ thảng thốt.
Thông qua lời thức tỉnh của ông nội, anh mới có chút giác ngộ.
Đúng rồi, cho dù có ly hôn với Giang Vũ Phi thì có cưới người đàn bà khác cũng chưa chắc có ý nghĩa?
Người phụ nữ mà anh muốn cưới nhất trên đời đã không còn tồn tại, cho nên dù có lấy ai thì đối với anh cũng như nhau.
Giang Vũ Phi đã trở thành vợ anh, anh không nhất thiết phải ly hôn với cô, mà đi cưới một người phụ nữ đáng ghét hơn về nhà này.
Ít nhất cô ta cũng có chút ưu điểm, cô không như những người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575710/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.