Hôm nay nếu cô không nói ra đầu đuôi câu chuyện, anh sẽ không tha cho cô!
Đôi mắt Giang Vũ Phi bất chợt hiện lên vẻ đau khổ, vẻ mặt buồn thảm, miệng lảm nhảm: “Tôi hận anh, dù sao thì tôi cũng phải ly hôn với anh. Tôi nhất định phải ly hôn! Bây giờ tôi đi tìm ông nội.”
Nói xong, cô loạng choạng bước về phía cánh cửa.
Mới đi được vài bước, vòng eo cô đột nhiên bị siết chặt, Nguyễn Thiên Lăng ôm eo cô bế lên, anh xoay người lại tiện tay quăng cô xuống giường.
Giang Vũ Phi ngã sóng soài trên giường, đầu vốn đã rất đau nhức, nay lại thêm chóng mặt.
Cô lồm cồm bò dậy, từ góc độ của cô chỉ nhìn thấy cái cằm ương ngạnh của anh.
“Giang Vũ Phi, xem ra em thực sự uống say rồi! Tôi để em nằm nghỉ cho tỉnh táo một chút, nếu không tôi sẽ không khách sáo mà tắm nước lạnh cho em đó!” - Nguyễn Thiên Lăng sắc mặt trầm hẳn, sắc bén cảnh cáo cô.
Giang Vũ Phi chống tay ngồi dậy, đôi mắt căm phẫn lạnh tanh nhìn thẳng vào anh.
“Nguyễn Thiên Lăng, tôi chịu đựng đủ rồi! Tại sao anh cứ như âm hồn bất tán? Tại sao anh không chịu buông tha tôi? Rốt cuộc tôi đã có lỗi gì với anh?”
Cái gọi là “rượu vào lời ra” đích thị là đây!
Nếu như không uống say, nhất định là cô không dám nói với anh những lời như vậy.
Cơn giận của Giang Vũ Phi bốc lên ngùn ngụt, đối với Nguyễn Thiên Lăng mà nói, có thể xem là tức giận vô cớ.
Trực giác mách bảo anh, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575700/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.