“Cứ lấy mấy bộ này đi, tôi không muốn mua nữa, muốn đi về.” - Giang Vũ Phi thử đồ xong rồi nói với anh, cô thực sự không muốn đi dạo với anh nữa.
Nguyễn Thiên Lăng nhướn mày, không trả lời cô mà nói với nhân viên bán hàng: “Gói mấy cái này lại giùm, tính hết vào tài khoản của tôi.”
“Dạ được!” - Nhân viên bán hàng gõ trên máy tính in ra một tờ hóa đơn, đưa cho anh ký tên.
Nguyễn Thiên Lăng thắc mắc liếc qua những món đồ trên tờ hóa đơn, không nói gì cầm lấy cây bút ký tên.
Giang Vũ Phi cũng nhận ra hình như có gì đó không đúng, cô chỉ mua hai ba bộ quần áo, làm gì mà lại ra tờ hóa đơn dài như vậy?
Cô bước đến nhìn sơ qua, phát hiện trên tờ hóa đơn còn hiển thị nhiều món đồ đắt tiền khác.
Một nụ cười nhạt nhanh chóng thoáng qua trong ánh mắt, cũng không biết anh ta mua đồ cho bao nhiêu cô rồi.
Nguyễn Thiên Lăng ký tên xong, sắc mặt tự nhiên như không có gì, cầm lấy cái túi, tiện tay khoác vai cô, cười tươi như không có gì: “Đi thôi, chúng ta đi chơi chỗ khác.”
Giang Vũ Phi không hỏi gì cả, vì cô không quan tâm nữa nên cũng không để ý làm gì.
Cô không hỏi, Nguyễn Thiên Lăng cũng không giải thích, chuyện anh làm cô đều biết rõ, chẳng có gì để giải thích.
Ngồi trong xe, anh vừa khởi động xe vừa hỏi cô: “Em muốn đi đâu chơi?”
“Không đi đâu hết, về nhà thôi!” - Giang Vũ Phi ngồi nép cửa xe, tay nhẹ nhàng đặt lên trán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575696/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.